Jude Nguyen: Đôi dòng lảm nhảm sau một năm cầm máy

Đôi dòng lảm nhảm sau một năm cầm máy

Mình đã từng chụp rồi nhưng chắc không ai muốn nhìn mấy bức đó đâu ;) Hồi đấy tay nghề non lắm nhưng mình dám chắc là nó rất dễ thương, thật đấy. Lúc đó chụp vì thích, bây giờ vẫn thế nhưng giờ bị cái suy nghĩ làm sao để ảnh sáng tạo hơn, làm sao để kiếm được tiền từ đống ảnh mình chụp ra ? Làm sao để không mắc những lỗi này nữa ? v..vv



Bây giờ mình chụp bằng cả điện thoại và máy ảnh, điện thoại thì có Sony Xperia Z, máy ảnh thì có Canon 550D, lens Kit và một em máy phim dòng máy du lịch. Mình nhớ hôm đầu tiên mình được cầm trên tay chiếc smartphone đầu tiên, việc đầu tiên là mang về nhà chụp hết hoa hoét trong vườn nhà, tận hưởng cái chức năng xóa phông, tự động lấy nét của nó, và mình đã sung sướng, hạnh phúc thế nào. Hạnh phúc vì sau bao năm cuối cũng được chụp ảnh lại rồi, thích quá.
Mình đã chụp mọi thứ và bắt đầu post chúng lên Instagram, mình cũng không ngờ những bức ảnh đơn giản đầy filter của mình lại được nhiều người thích đến thế, có một thời gian dài mình đắm chìm trong đó. Và nhiều lúc mình có cảm giác mình sống hơi ảo, suốt ngày ngồi check like :)) Mình cũng quen thêm nhiều bạn mới, sau một thời gian thì ảnh của mình cũng có tiến bộ đáng kể nhưng chưa thật sự tìm được chủ để cho nó, nói chung vẫn là chụp linh tinh. Cũng có nghĩ ra một chủ đề nhưng chưa thực sự hiểu nó.


Đây là bức ảnh mình lấy làm cover cho bộ ảnh #thechaosofhanoi


The Chaos Of Hanoi là thử nghiệm đầu tiên của mình trong việc chụp ảnh có chủ để, lúc đầu mình chỉ nghĩ đơn giản là chụp sự lộn xộn của Hà Nội, sự lộn xộn của kiến trúc, của hàng quán trên vỉa hè. Nhưng nhiều lúc nó cũng gặp vướng mắc vì mình không biết có nên thêm vào đó cả sự lộn xộn của những tầng lớp trong xã hội. Nhưng cuối cùng mình để bộ ảnh này dừng lại ở hai điều đầu tiên. Để những mảnh đời đó cho một bộ ảnh khác, và đó là lý do vì sao #thelittellives ra đời.
The Little Lives là bộ ảnh mình chụp những người làm nghề buôn bán, kiếm sống trên đường phố Hà Nội, những mảnh đời nhỏ bé, họ có thể là xe ôm, người bán hoa quả, thợ sửa khóa...Bộ ảnh này còn có sự đóng góp vài người bạn mình quen trên Instagram, ai muốn xem cứ lên Insta tìm hashtag #thelittlelives.





Mình còn một bộ ảnh khác, chụp ở xóm đường tàu trên đường Trần Phú và Lý Nam Đế, hôm đó mình chỉ đơn giản là đi ngang đó cũng không có ý định là sẽ vào đó chụp. Nhưng bỗng nhiên nổi hứng, tìm chỗ gửi xe rồi vác máy vô đó chụp xem sao. Khi vào đó mình có cảm giác như đây là một thế giới khác, ở đó ngay giữa thủ đô có người đàn ông đang chặt củi đun, bếp than tổ ong ngay trên hành lang đường tàu.


Đây là bức ảnh mình thích nhất ở Xóm Đường Tàu, ánh mắt của bà ấy thực sự đang mong đợi điều gì vậy ?

 
Ngoài những bức ảnh street life này mình còn chụp vài thứ linh tinh khác như ảnh phong cảnh, chụp hoa, chụp con mèo nhà mình. Đó là những bức ảnh rất dễ thương đấy. Mình chẳng biết tương lai chụp choẹt của mình sẽ thế nào. Đến bây giờ vẫn chưa xác định được thì mình muốn làm gì tiếp theo, chưa biết nên đi theo hướng nào, mỗi thứ biết một chút, tay nghề vẫn còn non kém. Giờ đi làm rồi cũng không còn thời gian rảnh rỗi để đi chụp nhiều như trước, máy có khi bỏ xó cả tuần không động đến. Nhiều lúc ngồi trong công ty thèm các giác được bấm máy vô cùng, thèm cảm giác xoay xoay ống kính.


 

Còn nhiều bộ ảnh mình muốn thực hiện trong năm nay mà vẫn chưa làm được, mong là sang năm sẽ làm được. Mình nghĩ là mình sẽ thử nghiệm vài thể loại ảnh rồi từ đó tìm ra thứ mình có khả năng nhất. Nhiếp ảnh có lẽ là thứ mình yêu nhất vì mình chưa bao giờ hết yêu và luôn nhớ nó.





Mèo thì lúc nào cũng dễ thương, nên hãy kết thúc bằng một bức ảnh mèo. Xin lỗi vì lảm nhảm hơi dài, ai không muốn đọc có thể xem ảnh.

No comments:

Post a Comment

Copyright © Jude Nguyen Urang-kurai